Chiêm nghiệm từ bản thân...
"Easy comes, Easy goes" - cái gì dễ
đến thì cũng dễ đi, ví như có những người sinh ra trong gia đình giàu
có, rồi thì được HƯỞNG THỤ thành quả to lớn từ Ông bà bố mẹ để lại, nếu
như không được giáo dục để tự chủ trong việc kiếm tiền, bị động, chỉ phụ
thuộc vào thành quả từ đời trước để lại thì vấn đề là sẽ hưởng thụ
trong bao lâu? sau đó sẽ thế nào? Với những người đang sướng, thói quen
hưởng thụ nhiều hơn làm ra thì chi tiêu ít hơn, hưởng thụ ít hơn khá
khó, đương nhiên sau đó sẽ là hàng loạt vấn đề về tiền bạc, rồi vấn đề
xyz sau đó sẽ xảy ra... Cách tiêu tiền của 1 người tự chủ kiếm ra 10
triệu sẽ rất khác với việc ai đó đưa cho mình 10 triệu để tiêu, vì để
kiếm được 10 triệu bằng chính mồ hôi, công sức của mình thì người đó đã
trải qua cả 1 quá trình, rèn luyện đạo đức, nhân cách, phẩm chất, kỹ
năng của bản thân... 1 thằng ma lanh hóa tự nhiên có 1 tỷ rơi vào tay
nó thì nó vẫn là 1 thằng ma lanh hóa với 1 tỷ trong tay, nhưng để từ 1
thằng ma lanh hóa tự thân nó kiếm tiền chân chính thì nó phải trở thành
người tử tế, người có đủ đạo đức, phẩm chất và năng lực để sở hữu 1 tỷ
đó; rất khác nhau;
Câu chuyện tình yêu cũng tương tự, dễ
đến sẽ dễ đi... Phải có thời gian đủ dài để thấu hiểu, đồng cảm, thậm
chí lúc khó khăn phải cùng kham cộng khổ vẫn gắn bó keo sơn, thì lúc huy
hoàng mới biết trân trọng lẫn nhau; những lúc tức giận đến cùng tột, có
khi mới biết tính xấu trong mỗi con người mà vẫn chấp nhận và bỏ qua,
thậm chí còn giúp đối phương dần dần sửa sai, thì tình yêu đó mới bền,
đến lúc hôn nhân mới trân trọng và thương yêu lẫn nhau; Có chị A yêu anh
B, nhà chị A khá giả từ bé, nên A có thói quen chi tiêu cũng hơn so với
đôi bạn cùng lứa, A nhận lời lấy B vì B làm bất động sản, năm đó lãi
kha khá, nhưng sau khi lấy nhau được gần 2 năm, đúng năm đó B cả năm
trời bị đọng, đất không bán được, thậm chí còn mất tiền xăng xe, điện
thoại chạy đi chạy lại cả ngày; sống giữa cái đất hà thành này mà cả năm
trời không kiếm được tiền, vẫn thói quen chi tiêu cũ của 2 vợ chồng,
sau đó phát sinh hàng loạt mâu thuẫn, phải mưu sinh, rồi ngày lễ tết,
cưới xin 2 bên nội ngoại... Chị A đã không chịu đựng được và thế là 2
người ra tòa ly dị; Thế nên từ yêu đương đến hôn nhân cũng không có khác
kinh doanh là mấy, dễ đến thì dễ đi mà...
Kinh Doanh là
cả 1 quá trình khắc nghiệt, có thể do may mắn đâu đó (PHÚC từ trước để
lại) mà mình có cả cơ đồ sau 2,3 năm; leo thang lên làm ông chủ, nhưng
nếu như đạt được 1 chút thành quả nhanh quá mà nền tảng đạo đức, phẩm
chất, năng lực và độ từng trải chưa phát triển theo kịp thì rất dễ TỰ
MÃN, nghĩ rằng mình đã RẤT LÀ CÁI GÌ ĐÓ, thậm chí còn nghĩ rằng việc
kinh doanh là DỄ DÀNG, hay có TIỀN mà cứ thế CHI ra tóe loe, không có sự
phân tích, kiểm soát xem hành động đấy có đúng đắn hay không? thì khả
năng là sẽ úp sấp mặt xuống mà khó ngóc lên được, ai cũng thích mình làm
cái gì đó dễ dàng, nhàn hạ thôi... nhưng thu nhập phải cao, hưởng thụ
phải đã... từ bé bố mẹ đã nhồi vào đầu cái tư tưởng "gắng học cho tốt
nha con, sau này xin làm cái gì đó văn phòng lương cao mà nhàn thôi,
không lại vất vả như đời cha, đời ông thì nhục nhã lắm... Lúc kiềm được
nhiều tiền mà dễ dàng, không phải mất nhiều công sức thì rất dễ sinh TỰ
MÃN, Lòng tham lại vô đáy, có khi bất chấp hành vi là thiện hay bất
thiện, kiếm tiền bằng mọi giá, bằng mọi thủ đoạn, cũng chẳng cần quan
tâm đến người khác lợi hại thế nào, Cái tham chất đầy hơn núi, nghiệp
chướng nặng nề rồi mới thấy quả báo sao đắng cay, rồi kêu đời bất công
với mình thế này, thế nọ... Quả báo chưa đến ngay thì vẫn ngồi đó cười
tủm, bạn bè không kể xiết, sau nó đến rồi thì chẳng thấy bạn mà toàn có
bè...
Thành ra khi gặp khó khăn trong kinh doanh, cuộc
sống hay tình duyên thì đừng có nản chí, sợ hãi, bị động ngồi chờ điều
may mắn đến, hãy coi đó là các thử thách của cuộc đời, phép thử càng lớn
mà vượt qua được thì thành quả càng xứng đáng; Trước hết làm gì thì
phải làm hết sức mình, THỰC SỰ ĐAM MÊ với những gì mình làm là cách để
mình vượt qua các thử thách, mình sẽ không từ bỏ, chứ nếu mình xác định
mình chỉ làm cho có, thiếu LÒNG NHIỆT TÌNH, làm như chơi - chơi như
thằng dở hơi thì rồi cũng sẽ có lúc nản chí, từ bỏ và lại tìm việc khác
tương tự lặp lại lỗi ban đầu... THẤT BẠI CHỈ GIÀNH CHO NHỮNG THẰNG BỎ
CUỘC GIỮA CHỪNG, Khi Đua thì muốn thắng, muốn nhanh về ĐÍCH nhưng lại
không chịu NHỤC, chịu NHẪN NẠI, NỖ LỰC HƠN... thì nắm chắc trong tay 2
chữ "THẤT BẠI" cho nó nhanh... Muốn Thành công thì phải TRẢ GIÁ, phải
DÁM THẤT BẠI nhiều lần, Thất bại rồi lại đứng dậy đi tiếp, đi khỏe
hơn... Ổng Tỷ phú người TQ cũng nói rồi "TRƯỚC 25 TUỔI, CỨ THẤT BẠI MẸ
NÓ ĐI, CÓ GÌ MÀ PHẢI SỢ NHỤC" Mình có tuổi trẻ, có thời gian, Nhiệt
huyết và SINH LỰC thì dốt cuộc mình cũng sẽ tới ĐÍCH! CỨ ĐI ẮT SẼ ĐẾN!
Nhưng
có khi THẤT BẠI nhiều quá cũng dở, chẳng hạn nó VƯỢT mức chịu đựng của
mình thì sao? có khi úp mặt xuống mà không ngẩng đầu được dậy thì phải
chịu chứ làm thế nào? THÌ PHẢI CHỊU THÔI! Nó là trách nhiệm của bản thân
mình với những gì mình đã làm, vậy nên làm gì phải có đồng đội, làm gì
cũng phải có LÝ TRÍ thì số lần SAI sẽ giảm hơn, còn làm gì chả có RỦI
RO! Nhưng xác định không nên làm gì nó QUÁ QUÁ MỨC KIỂM SOÁT của bản
thân, hay HÀNH ĐỘNG CẢM XÚC may rủi, cho những thương vụ lớn! thì chắc
là tỷ lệ ÚP sấp mặt xuống là rất cao, và từ độ cao cao như thế mà úp mặt
xuống thì không biết thế nào :( Dù sao cũng là 1 trải nghiệm Yo most
nhỉ???
TẤT CẢ CHỈ LÀ PHÉP THỬ CỦA CUỘC ĐỜI! PHÉP THỬ CÀNG LỚN, THÀNH QUẢ CÀNG XỨNG ĐÁNG :)
AI NHẤT QUYẾT ĐẾN ĐÍCH, SẼ ĐẾN ĐƯỢC ĐÍCH! PHẦN LỚN NHỮNG THẤT BẠI LÀ CUỘC ĐUA BỎ CUỘC GIỮA CHỪNG!
NHÂN
TÀI SINH RA ĐỀU DO TÁC ĐỘNG, THÁCH THỨC TỪ THỰC TIỄN, CÀNG NHIỀU THÁCH
THỨC, CÀNG TĂNG SỨC ÉP ĐỂ MỘT NGƯỜI TRỞ THÀNH NHÂN TÀI HỮU DỤNG! PHÉP
THỬ TẠO THỰC TÀI =))
St